Trong một kỳ thi vượt cấp, cô giáo nói với học sinh:
– Đề bài văn của các em hôm nay là: ‘Em hãy tả hay viết về khả năng đặc biệt của em mà em cho là tuyệt nhất’.
Các học sinh cắm cúi làm bài. Sau 5 phút, Tèo lên nộp bài với nội dung là: ‘Em có khả năng là đoán trước được tương lai, em đoán là kỳ thi này em sẽ trượt’.
Cô giáo nhận được bài của Tèo xong liền hỏi:
– Tèo, bài làm của em có vậy thôi sao?
– Vâng, thưa cô! – Tèo liền gật đầu.
Sáng hôm sau, cô giáo liền lên văn phòng tìm gặp thầy hiệu trưởng, rồi cô hỏi:
– Thầy đã xem bài làm của học trò Tèo chưa ạ?
Thầy hiệu trưởng thở dài đáp:
– Rồi cô ạ! Nhưng tôi chả biết chấm điểm như thế nào cả. Nếu như cho Tèo trượt thì bài văn của em ấy đúng, mà bài văn đúng thì phải cho em ấy đỗ. Mà cho em ấy đỗ thì bài văn của em ấy sai, một bài văn sai thì làm sao cho đỗ được. Thật là tiến thoái lưỡng nan. Giờ tôi chả biết làm như thế nào cả cô ạ! Tôi đau đầu hôm qua đến giờ vì việc này đây.
Cô giáo nghe xong cũng chóng mặt.