Hạnh phúc không đến từ 200 ngàn đồng

Hôm qua có đọc được bài viết của bạn gái 21 tuổi vì 200 ngàn mà chia tay người yêu nên muốn chia sẻ câu chuyện của mình.

Mình và bạn trai đều 24 tuổi. Anh vì bỏ học ngôi trường và ngành mà ba mẹ định hướng để theo học ngành mà anh mơ ước nên bị cắt trợ cấp từ gia đình. Mình ra trường trước anh, lúc đó đã đi làm với mức lương 3 triệu đồng/tháng để đợi bằng tốt nghiệp.

Ngày mình làm lễ tốt nghiệp, không có ba mẹ bên cạnh nên rất muốn anh có mặt, dù biết anh không có tiền. Hôm đó, mình đem hết số tiền còn lại của mình bỏ vào ví anh với lý do là không mang túi xách nên muốn anh giữ giúp. Dù biết trước anh không có tiền nhưng mình không khỏi ngạc nhiên khi mở ví anh thì chỉ còn vài đồng lẻ, không có nỗi 50 ngàn huống chi là 200 ngàn.

Mình chuẩn bị sẵn tâm lý không nhận được hoa hay quà cáp gì rồi nên anh cũng không buồn gì mấy. Mình hỏi anh có ăn trưa không? Anh bảo không đói nhưng mình biết vì anh đã hết tiền nên không dám ăn. Mình bảo anh đi mua chai nước và cứ nghĩ rằng anh sẽ lấy tiền của mình để mua. Thế nhưng, anh lại dùng số tiền còn lại để mua mấy chai nước cho mình và mấy đứa bạn.

Sau khi làm lễ xong thì có đi trà sữa để chia tay bạn bè. Đó là lý do mình bỏ tiền vào ví sẵn vì muốn giữ thể diện cho anh và cho cả mình nữa. Mình kêu anh thanh toán thì anh lại đưa ví để mình thanh toán. Có lẽ anh không muốn đụng vào tiền của mình.

Về tới phòng, anh mượn mình 50 ngàn để đổ xăng. Mình đưa anh luôn 100 ngàn, sau đó anh có xin lỗi vì không thể cho mình nở mày nở mặt với bạn bè. Mình nói chỉ cần anh có mặt trong những ngày quan trọng của cuộc đời mình là vui lắm rồi, không cần gì cả.

Những buổi hẹn hò của tụi mình là ở công viên, phòng trọ, đứa nấu ăn, đứa rửa chén, cùng nhau ăn cơm và xem phim trên YouTube. Chúng mình cứ yêu nhau như thế cho đến hôm nay là hơn 2 năm rồi. Mình đã có công việc khác với mức lương 5,5 triệu đồng, còn anh chỉ mới đi làm được 5 tháng thôi nhưng lương 12 triệu.

Mình phải lo cho gia đình nên hầu như tháng nào cũng thiếu trước hụt sau. Mỗi lần than thở với anh đều nhận được câu: “Có anh đây rồi, em đừng lo”.

Giờ tháng nào anh cũng hỗ trợ mình một khoản chi phí. Điện thoại anh có rất nhiều hình chụp các địa chỉ ăn uống để mỗi lần đi ăn, anh sẽ dẫn mình ăn một chỗ khác. Chúng mình không còn xem phim trên YouTube nữa mà đến rạp mỗi tháng. Dù anh đã làm ra tiền, đi ăn uống gì thì mình không phải bất kì khoản nào nhưng mình đều mang theo từ 100 ngàn trở lên và thẻ ATM để phòng lúc anh quên ví, không đủ tiền hay hư xe nghiêm trọng thì có cái mà dùng.

Có lần mình bệnh nhưng trong người không có tiền, vì lo cho gia đình nên không có tiết kiệm được đồng nào cho bản thân cả. Anh phải gom góp hết số tiền tiết kiệm của anh để lo cho mình. Anh gọi đó là “đồng cam cộng khổ”. Đến hôm nay, mình chưa 1 ngày hối hận vì từ chối những mối quan hệ tốt hơn để chọn anh, chọn chàng sinh viên nghèo năm đó, chọn cùng anh trải qua những tháng ngày khó khăn nhất.

Là con gái, bạn có quyền được hạnh phúc, được lựa chọn bạn trai, người có thể lo cho cuộc sống của bạn đầy đủ nhưng xin bạn đừng khinh rẻ đồng tiền ít ỏi mà anh sẵn sàng đưa hết cho bạn. Đã chọn yêu một người, chắc chắn bạn phải biết được anh ta nghèo hay giàu, nên khi đừng hối hận vì anh ta chỉ có 200 ngàn.

Copyright 2019 © Kinh nghiệm dạy học | Thiết kế bởi Web Bách Thắng