Hạnh phúc là phải biết sẻ chia: Mẹ chồng cay nghiệt

Bà Hà mới ngoài 50 tuổi nhưng cháu nội ngoại đã đề huề. Đứa cháu lớn nhất cũng 5 tuổi, đứa bé còn đang ẵm ngửa. Tính bà chua ngoa, đanhh đá, nổi tiếng cả làng, hễ nhắc đến bà là ai nấy đều tránh, chẳng muốn dây dưa vào.

Vợ chồng bà sinh được hai con trai, một con gái. Anh con cả làm trên thành phố, không chịu được tính nết của mẹ nên ít khi đưa vợ con về nhà chơi. Lần nào cũng chỉ tranh thủ ghé qua nhà vài tiếng thăm bố mẹ rồi đi.

Chị Lan, con dâu bà hơn chồng một tuổi, trước làm công nhân ở khu công nghiệp, mỗi tháng cũng được 5 triệu đồng.Cô út đi lấy chồng cùng làng, cách nhà mẹ đẻ vài bước chân, hầu như ngày nào cũng sang, thì thầm to nhỏ với mẹ. Cậu con trai thứ hai mới lấy vợ gần 2 năm, vợ mới sinh con, kinh tế khó khăn nên ở cùng bố mẹ.

Từ ngày lấy chồng, mang thai, sức khỏe yếu không đáp ứng được yêu cầu công việc nên nhà máy cho chị nghỉ việc. Bao nhiêu vốn liếng, của hồi môn chị đổ vào việc giữ thai, chi tiêu những ngày thất nghiệp.

Còn độ 20 triệu đồng tiền tiết kiệm, nghe em chồng nói bùi tai, chị góp vốn buôn quần áo online chung với cô ta. Nhưng lãi chẳng thấy đâu, số tiền gốc cũng mất hút.

Gần ngày đẻ, chị đánh tiếng đòi lại số tiền đó, cô em chồng tỏ thái độ khó chịu, nói chưa có tiền trả. Chẳng hiểu sáng hôm sau con gái sang nhỏ to gì mà bà Hà rỉa rói, mắng chị Lan thậm tệ. Từ sáng đến chiều bà dùng đủ lời lẽ xúc phạm con dâu và nhà thông gia.

Nghe mẹ chồng miệt thị bố mẹ đẻ, chị Lan ức quá, dồn nén bao lâu nên chị nói: “Mẹ muốn nói con ra sao cũng được nhưng đừng quá đáng, đừng động đến bố mẹ con. Họ làm gì sai mà mẹ đối xử như vậy”.

Bị con dâu phản ứng, bà Hà tức tối, quay ra tát con dâu nổ đom đóm mắt. Chị Lan chao đảo, ngã khụy xuống đất rồi lên cơn đau đẻ.

Con dâu bà Hà sinh sớm 2 tuần so với ngày dự sinh. Sức khỏe kém, suy nghĩ nhiều khiến chị mất sữa. Con bé nhà chị Lan đói, quấy khóc ngằn ngặt, may bố mẹ chị lên thăm, hỗ trợ ít tiền mua sữa cho cháu.

Suốt một tháng ở cữ, mẹ chồng chẳng bận tâm xem con cháu ra sao. Mẹ đẻ chị Lan chỉ ở chăm con được 10 ngày là về, một phần vì ngại ở nhà thông gia, phần nữa cũng đến mùa cấy, bà phải về phụ chồng.

Kể từ hôm đó, chị Lan phải tự vào bếp, nấu nướng, giặt giũ cho cả gia đình. Hôm nào mệt quá, không kịp nấu, kiểu gì mẹ chồng cũng lớn tiếng, mắng mỏ chị lười biếng, õng ẹo với chồng. Những lúc ấy, chị Lan chỉ biết ôm con vào lòng, lặng lẽ khóc.

Sinh con, mọi thứ phát sinh, bỉm sữa một tháng cũng ngốn một nửa tiền lương của chồng. Tiền ăn uống, sinh hoạt của vợ chồng con trai, bà Hà thu không thiếu một đồng. Thành thử mỗi tháng chồng chị chỉ còn mấy trăm dằn túi, chi phí xăng xe.

Thương chồng vất vả, chị muốn đi tìm việc làm, đỡ đần thêm cho anh nhưng khổ nỗi con bé quá, mẹ chồng cũng chẳng trông giúp. Gần như đêm nào chị cũng lo nghĩ đến mất ăn mất ngủ, sinh con hai tháng mà nhìn chị hốc hác, gầy rộc đi.

Thế rồi, một lần bế con đi tiêm phòng, chị gặp lại Nam – mối tình đầu của chị ngày cấp 3. Bố mẹ Nam kinh doanh nhà nghỉ trên thành phố.

lớn mới mở rộng về làng, khu vui chơi, nghỉ dưỡng bắt đầu được người ta xây dựng nhiều. Gia đình Nam quyết định đập ngôi nhà cũ ở làng, xây thêm nhà nghỉ 5 tầng, sang trọng.

Thấy chị mệt mỏi, anh hỏi thăm, chẳng ngờ chị tủi thân quá, nức nở khóc, nước mắt cứ thế tuôn rơi ướt đẫm khuôn mặt.

Chị kể cho Nam nghe những áp lực của mình khi làm dâu. Anh im lặng, thở dài nhìn người yêu cũ, nhét vào tay chị phong bì tiền, dặn về mua thêm sữa, bồi bổ cho con.

Sau hôm đó, cứ tầm 10 giờ trưa khi con ngủ, chị bế con sang nhà bà bán nước trước cổng nhà, nhờ họ trông con. Đến 1 giờ chiều chị mới về.

Thế rồi, dân làng bắt đầu dị nghị chị ngoại tình, thậm thụt ra vào nhà nghỉ suốt ngày với tình cũ. Chuyện đến tai bà Hà, bà nhắn con gái sang nhà, theo dõi chị Lan. 

Nếu bắt được tại trận, bà Hà sẽ cho con dâu nếm trải trận đòn cho ra nhẽ rồi bắt con trai ly dị. Chắc chắn, loại phụ nữ bồ bịch không thể được tha thứ.

Trưa chủ nhật, hai mẹ con bà Hà giả vờ ngủ say, khi thấy con dâu bế cháu ra ngoài cổng là họ bật dậy bám sau. Bà Hà không quên gọi con trai đi cùng. Đến nhà nghỉ, họ đợi chị mất hút phía trong là bà Hà xộc thẳng lên tầng tìm con dâu, mặc kệ lễ tân đứng gọi bảo vệ.

Phòng nào bà cũng gõ cửa, ngó nghiêng. Bà chắc mẩm lần này có cớ đuổi con dâu ra khỏi nhà mình. Đến căn phòng cuối hành lang tầng 3, cửa vẫn khép hờ, bà xô cửa bước vào.

Trước mắt ba mẹ con bà Hà là cảnh con dâu đang lúi húi dọn dẹp, lau nhà, thay ga giường. Khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt trũng sâu vì thiếu ngủ. Phát hiện sự có mặt của mẹ chồng, chị Lan bối rối đứng bật dậy…

Hóa ra, Nam tốt bụng đề nghị giúp đỡ chị khoản tiền nuôi con nhưng chị từ chối. Chị không muốn chồng hiểu lầm, gây xáo trộn tình cảm gia đình.

Tuy nhiên, chị nói Nam có thể giúp đỡ bằng cách cho mình làm nhân viên dọn dẹp phòng ở nhà nghỉ của anh mỗi ngày 3 tiếng. Tiền lương cũng đủ cho chị thêm thắt, phụ giúp chồng.

Chứng kiến cảnh con dâu lam lũ, làm nhân viên dọn vệ sinh nhà nghỉ, bà Hà chẳng thốt lên lời, quay lưng ra về.

Đúng lúc đó, Nam đi lên, anh nói cho chồng chị tất cả mọi chuyện. Chồng chị xót xa, ôm vợ vào lòng. Đến giờ anh mới thấu hiểu những nỗi khổ mà vợ phải gánh chịu.

Anh tuyên bố với bố mẹ, sẽ đưa vợ con ra khỏi nhà chứ không thể chấp nhận cảnh bà đối xử tệ bạc với vợ mình thêm giây phút nào nữa.

Copyright 2019 © Kinh nghiệm dạy học | Thiết kế bởi Web Bách Thắng