KỂ VỀ CÂU CHUYỆN EM ĐÃ TRẢI QUA
Trong lớp em có bạn Hải học rất kém môn toán nhưng chẳng bao giờ Hải chịu cố gắng về môn này cả.
Ngồi trong lớp, Hải không nghe cô giáo giảng bài, những bài tập về nhà Hải làm rất ít nên Hải thường bị cô giáo phê bình, các bạn cười chê. Có lần cô giáo trả bài kiểm tra toán cho cả lớp, Hải rất buồn vì bị điểm năm. Hải ân hận lắm vì từ trước tới giờ Hải luôn ham chơi, không chịu học hành nên được điểm kém là chuyện bình thường. Cô giáo liền bảo: “Con cứ cố gắng lên thì sẽ được điểm cao thôi mà”. Từ đó Hải quyết tâm rèn luyện môn toán. Ngoài giờ học ở nhà, Hải dành ra một tiếng để học toán. Suốt hai tuần đầu, Hải làm từ các bài toán bình thường nhưng đối với Hải thì nó không hề dễ chút nào. Dần dần, Hải làm đến những bài toán khó hơn. Có bài nào không hiểu Hải sang nhờ em giảng hộ rồi tự làm lấy. Bố Hải cũng mua về cho Hải những quyển toán nâng cao để Hải làm bài tập thêm. Đến lớp, các bạn cũng động viên để Hải cố gắng hơn nữa. Trong giờ ra chơi, Hải tranh thủ làm hết bài tập cô giáo để về nhà còn làm thêm toán. Nhiều lần nản chí, Hải quẳng bút vào góc nhà và ngồi khóc, nhưng mẹ Hải lại bảo: “Có công mài sắt, có ngày nên kim con ạ! Có gì thì mẹ sẽ giúp” Thấy vậy, Hải lại cầm bút lên làm tiếp. Một tháng rồi hai tháng ba tháng trôi qua, những cố gắng của Hải đã được đền đáp. Một hôm Hải đưa cho mẹ xem bài toán khó mà mình vừa giải xong. Mẹ Hải nhận xét “Dạo này con giỏi thật, đã làm thành thạo các bài rồi cơ đấy”. Thật là vui sướng, Hải nhảy lên và cười rất tươi. Hôm sau lên lớp cô giáo gọi Hải lên chữa bài cô khen Hải làm bài rất đúng và còn tuyên dương Hải trước lớp nữa.
Các bạn thấy không nhờ có tính kiên trì và nhẫn nại mà giờ đây Hải đã vuơn lên trở thành một học sinh giỏi rồi. Các bạn phải chăm chỉ học tập lên để bố mẹ được vui lòng và để xứng đáng là “Cháu ngoan Bác Hồ”.