Tả người mẹ của em
Gia đình với bất kỳ ai trên thế gian này cũng là điều vô giá. Em yêu gia đình của em hơn tất cả mọi thứ. Gia đình đối với em không những là mái ấm, là nơi chở che và là nơi sẵn sàng đón lấy em khi em vấp ngã mà còn là nơi cất giữ món quà tuyệt với nhất của cuộc sống – mẹ.
Mẹ là người quan trọng nhất đối với em. Mẹ yêu của em đến hôm nay đã đi đến ngưỡng cửa ba mươi hai của cuộc đời – mốc tuổi không quá trẻ, cũng không quá già. Đó là ngưỡng cửa mà người phụ nữ dành trọn vẹn cho gia đình của mình. Mẹ em không xinh đẹp như những người phụ nữ khác nhưng trong ánh mắt của em mẹ mãi mãi là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời.
Dáng người mẹ em nhỏ nhắn, đôi vai gầy gầy mà gánh vác được tất cả những điều lớn lao. Mái tóc đen dài nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt trái xoan với hai gò má nhỏ gầy. Sống mũi mẹ cao cao, đôi mắt đen luôn đong đầy tình yêu thương dành cho em và đôi môi mỏng luôn nở nụ cười dịu dàng, ấm áp. Là một công nhân may, đôi bàn tay của mẹ từ rất lâu đã không còn mịn màng nữa mà có thêm nhiều vết chai, những vết chai sạn xấu xí nằm trong lòng bàn tay mẹ vậy mà lại xinh đẹp lạ thường.
Nếu có người hỏi em thần tượng của em là ai, em sẽ không ngần ngại trả lời đó là mẹ. Mẹ không có đũa phép thuật như những bà tiên trong truyện cổ tích nhưng vẫn tạo ra những điều hết sức diệu kỳ. Mẹ dành trọn vẹn thời gian của mình để chăm lo cho từng bữa ăn, giấc ngủ của em, chăm lo cho tổ ấm của gia đình em. Mẹ rời nhà từ sáng để đến nơi làm việc, tỉ mỉ may từng chiếc áo, chiếc quần để gửi đi khắp các vùng miền trong nước, xuất khẩu sang cả những đất nước xa xôi. Đến khi trở về nhà, lại lo lắng chăm sóc em. Mẹ không biết nhiều điều nhưng chưa bao giờ quên hỏi han tình hình học tập của em và giảng giải cho em nghe bao nhiêu câu tục ngữ, ca dao, thành ngữ hay, ý nghĩa.
Mẹ dịu dàng chăm lo, bao dung tha thứ cho tất cả lỗi lầm của em. Từ bé đến lớn, mẹ chưa từng nặng lời trách móc em dù chỉ một câu mà ân cần khuyên bảo để em nhận ra lỗi sai, cổ vũ và động viên em sửa chữa, khắc phục. Mẹ chu đáo và thân thiện với tất cả mọi người, từ những người thân trong gia đình đến hàng xóm láng giềng và cả những người xa lạ. Mẹ chính là người thầy đầu tiên của em, dạy cho em những bài học làm người đầy nhân ái và sâu sắc. Mẹ dạy em biết yêu thương mọi người, biết trân trọng những gì mình đang có và biết cố gắng, nỗ lực sống, tìm kiếm và theo đuổi hạnh phúc trong cuộc đời.
Từng ánh mắt yêu thương, từng lời nói dịu dàng, từng cử chỉ ân cần, chu đáo của mẹ đã in sâu vào trí nhớ của em, trở thành những niềm hạnh phúc vô giá của tuổi thơ em. Làm sao quên được những lời mẹ ru, làm sao quên được những đêm khuya mẹ không ngủ, lo lắng ngồi canh cho em giấc ngủ yên?
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chắng bằng mẹ đã thức vì chúng con…”
Mẹ là người đầu tiên dang tay chào đón em đến với cuộc đời này, “mẹ” cũng là tiếng nói đầu tiên khi em tập nói. Mẹ em luôn sẵn sàng hi sinh để trao cho em những điều tốt đẹp nhất. Mẹ từng thủ thỉ với em nụ cười của em là niềm hạnh phúc của mẹ, suốt bao năm tháng qua, mẹ luôn cố gắng kiên trì vì điều đó.
Mẹ là niềm hạnh phúc, niềm may mắn lớn nhất trong cuộc đời. Em luôn tự nhủ phải cố gắng chăm ngoan để mẹ được hạnh phúc, giống như mẹ luôn lo lắng cho em. Từ sâu thẳm đáy lòng mình, em muốn nói cảm ơn và yêu mẹ rất nhiều.